Nói chồng nghe lời – 300 bí kíp của Trong Suốt
Hỏi đáp thực hành thiền và tâm linh – Trong Suốt – Nha Trang T5/2018
Một bạn nữ: Em thấy Thầy có một khiếu nói mà tất cả các anh chị, cô chú ở đây, nói chung nghe xong rất tâm đắc. Mà mình muốn học hỏi điều ấy ở Thầy (Thầy cười) để nhiều khi tương tác trong công việc kinh doanh của mình, mình nói khách hàng mình nghe, trong gia đình mình nói chồng con mình nghe. (Thầy cười, mọi người cười và vỗ tay)
Nên là cũng muốn Thầy truyền bí quyết làm sao để cho mình có một khả năng như vậy. Tất nhiên là mình tu tâm, tu tánh rồi nhưng mà mình phải nói cho chồng con nghe chứ. Nhiều khi mình nói bực bội lắm, nói một đằng, làm một nẻo.
Thầy Trong Suốt: Được. Dễ. Riêng môn này là nghề của thầy rồi.
Bạn nữ đó: Dạ. (Mọi người cười)
Thầy Trong Suốt: Đúng nghề rồi còn gì nữa. Nghề ông thầy mà, thầy có một tuyển tập 300 bí kíp (Mọi người cười) Bí kíp thuyết trình này, bí kíp nói chồng con nghe này, nhiều lắm, 300 bí kíp, em muốn học 300 bí kíp này không?
Bạn nữ đó: Dạ, muốn!
Thầy Trong Suốt: Thi đỗ vào nhóm đi thầy sẽ dạy cho em 300 bí kíp. Học trò thầy sẽ dạy 300 bí kíp. Hôm nay thì miễn phí một bí kíp nhé, được không? Vì hôm nay không phải là học trò của thầy đúng không? Nên là miễn phí một bí kíp! Em muốn bí kíp gì? Có mấy bí kíp này: Nói cho người khác thích này, nói để chồng con nghe lời này, nói để mình trở nên quyến rũ chẳng hạn, đấy. Em thích bí kíp nào?
Pháp Nguyên: Nghe bài nào cũng hấp dẫn.
Thầy Trong Suốt: Tất ấy hả! (Thầy và các bạn cười) Tất các bí kíp. Rồi, thầy nói những nguyên tắc chung vậy. Được không?
Muốn lời nói có sức mạnh thì mình phải nói từ cái gì?
Đấy, lúc đấy phải hiểu bản chất, lời nói của mình chỉ có sức mạnh khi mình nói thực tâm mình. Mình nói không thực tâm sớm muộn gì người ta cũng phát hiện, mất sức mạnh ngay.
- Mình đi nói chuyện đối tác mà người ta thấy mình chẳng thực tâm thì người ta chỉ muốn lợi dụng lại mình.
- Mình nói chuyện với chồng mà không thực tâm, chồng chỉ muốn bỏ đi với cô khác thôi.
Đấy, thế nên là gì?
Muốn lời nói mình có sức mạnh thì phải nói từ lòng thành của mình mà ra.
Việc đấy rất quan trọng, không có lòng thành không nói được.
Thầy ngồi đây nói chuyện là vì thầy thực sự muốn những người ở đây hạnh phúc, đấy là lòng thành của thầy. Thầy thực sự không đến đây để làm gì khác ngoài việc là muốn mọi người hạnh phúc. Còn nếu thầy đến đây ví dụ như là để bán hàng đa cấp chẳng hạn (Các bạn cười), bán lịch chẳng hạn thì thôi rồi. Một lúc sau lộ ngay là ông này đến đây bán lịch, chẳng ai thèm nghe nữa. Đấy, đúng chưa?
Động cơ vị tha
Như vậy là đầu tiên em sửa động cơ em nói.
Động cơ phải là nói để ích lợi cho người trước mặt, nói từ thực tâm, ích lợi cho người trước mặt, chứ mình không nói từ việc để làm thế nào ích lợi cho mình.
Động cơ quan trọng lắm !. Còn người trước mặt ích lợi, đương nhiên mình sẽ được lợi. Ví dụ
- Chồng con em hạnh phúc thì em hạnh phúc là chắc rồi. Đúng không?
- Đối tác em được việc thì em cũng được việc chứ.
Như vậy động cơ của mình khi đàm phán, khi nói bất kỳ chuyện gì, với chồng, với con, với đối tác thì mình thực tâm muốn người ta hạnh phúc.
Đó là nguyên tắc đầu tiên, số một, nguyên tắc căn bản nhất.
Khi đó, em có nói năng không khéo lắm người ta vẫn thích em, thực tâm muốn người ta hạnh phúc thì ai chẳng thích, đúng chưa? Còn thực tâm muốn bán lịch thì ai thích? Khi đấy em nói khéo hay không nó chỉ còn là phần nhỏ thôi. Phần lớn hơn đã làm được rồi. 80% là từ thực tâm, thực sự muốn điều tốt đẹp cho họ. Hãy nhớ điều đấy.
- Em nói với chồng là để chồng tốt lên, để cuộc đời chồng hạnh phúc hơn, chứ không phải là để em hạnh phúc hơn. Còn chồng hạnh phúc đương nhiên mình hạnh phúc rồi.
- Em nói với đối tác để họ được việc, chứ không phải để mình được việc. Còn đương nhiên trong mối quan hệ của mình với họ, họ được việc thì mình sẽ được việc.
Nguyên tắc số một là mình thực tâm muốn họ tốt lên. 80% nằm ở đấy. Và sự chân thành, thực tâm của em sẽ lộ ra hết. Kể cả em nói lắp bắp người ta vẫn quý em. Kể cả em nói ngọng người ta cũng thấy người này đáng chơi.
Vì lời nói muốn có sức mạnh thì phải mang tính vị tha. Mà vị tha này từ lòng mình ra chứ không phải là mình: “À, tôi sẽ cố vị tha để được việc”, thế là hỏng rồi. Thế có vị tha đâu, đấy là vị kỷ.
“Tôi sẽ cố nói thật khéo với chồng để chồng đưa hết tiền cho tôi”, thì đâu có vị tha đâu. Đúng không?
Mình sẽ nói là: “Anh ơi, anh cần bao nhiêu tiền, anh đưa hết cho em rồi em lại cho lại anh số tiền anh cần”. Thế là vị tha chưa? “Còn nếu anh mà cầm hết tiền anh đi tiêu xài lung tung, kiểu gì anh cũng mắc họa vào thân”. Có bồ là rước họa vào thân rồi còn gì nữa! Nhậu nhẹt cũng mắc họa vào thân.
Lời nói của mình hoàn toàn đến từ việc mình mong muốn ông ấy ổn thật. Mình không muốn ông ấy bồ bịch, không muốn ông ấy nhậu nhẹt, rượu chè. Đấy, “Anh đưa hết cho em rồi em sẽ đưa lại anh đúng phần anh cần”. Mình không muốn ông ấy trở thành người đàn ông vô trách nhiệm.
Mình nói hoàn toàn vì ông ấy, khác hẳn ngay. Ông ấy nhìn mặt mình sẽ thấy bà vợ này quá tốt, đưa tiền cho bà ấy quá yên tâm rồi, mình sẽ đưa. Còn nhìn mặt mình, thấy bảo: “Hình như là bà này đang muốn sắm bộ quần áo hay sao ấy…” (Mọi người cười) Đấy, nói ngon nói ngọt để lấy bộ quần áo thì thôi rồi còn lâu ông ấy mới đưa mình. Chỉ cần như vậy là rất quan trọng.
Như vậy trước khi mình nói mình phải nghĩ đã chứ mình đừng có nói vội. Phải nghĩ!
- Nghĩ xem lời nói của mình có vị tha, có đến từ tình thương, tình yêu không? Và sự trong sáng hay không?
- Hay nó đến từ vị kỷ, vì mình, đến từ tham lam và đen tối?
Mà kiểm tra bất kỳ lời nào chứ không phải là trước khi nói đâu, ý thầy là bất kỳ câu nào mình nói ra cũng phải kiểm tra. Bất kỳ câu nào vì sao? Vì rất có thể lúc đầu mình rất vị tha, nói một lúc thành vị kỷ.
Đấy, ví dụ mình nói với chồng là: “Anh đưa tiền cho em nhé để anh đỡ phải nhậu nhẹt, đỡ bồ bịch nhé”. Đang nói dở thì tự dưng ham muốn một cái áo nó nổi lên, “hoặc là em sẽ, nhưng mà thôi anh cứ đưa em thêm ít nữa đi, lòng tham em vô đáy lắm anh ạ.” Hỏng rồi! Đúng chưa?
Mình phải cẩn thận từng lời nói một, để đảm bảo rằng từng lời nói một của mình nó bay ra xuất phát từ sự vị tha, xuất phát từ tình thương và sự trong sáng. Đấy, là sức mạnh của lời nói. Lời nói tự có sức mạnh dù mình có là người lắp bắp, là người nông dân kém ăn nói, thì những lời nói đến từ lòng vị tha, chứa đầy tình thương và trong sáng vẫn có sức mạnh như thường. Em làm xong đấy là 80% rồi, nghĩa là em xong điều đấy là xong.
Phương tiện vị tha
Phần còn lại gọi là phương tiện vị tha. Phần thứ nhất là động cơ vị tha. Động cơ của mình phải vị tha đã, nhưng
thế nào là phương tiện vị tha?
Mình sẵn sàng tìm một loại lời nói nào đó mà hợp với người ta nhất. Phương tiện là những thứ, phương pháp ích lợi cho người ta nhất. Mình sẵn sàng đổi cách nói của mình để lợi cho người ta. Mình sẵn sàng đổi thói quen của mình để lợi cho người ta. Đấy là phương tiện vị tha.
Thế thì trước khi em định nói em phải nghĩ xem là với người này thì phương tiện nào tốt nhất?. Ví dụ nhé, nhìn mặt là muốn được khen, đúng không? Động cơ mình là vị tha, nhưng nếu mình mắng thẳng người ta một trận, bảo là: “Mày dốt lắm, mày thế này làm sao mày hạnh phúc được, mày phải thế này này…”, thế là nó không nghe mình nữa. Vì mặt của họ mong muốn điều gì? Một sự thông cảm, đúng không? Một vài lời khen ngợi, thế là em phải phương tiện vị tha, đấy.
Như vậy em phải có động cơ vị tha là 80% và phương tiện vị tha là 20%. Thế nên tập thành thói quen đi là được.
Em đừng nói vì em, em nói vì họ.
Em đừng nói điều hợp với em nhất, mà hãy nói điều hợp với họ nhất.
Nếu em có động cơ vị tha em có 80%, sau đấy em rèn luyện thêm phương tiện vị tha nữa.
Một đứa trẻ con nó thích cái khác, đúng không? Ông già thích cái khác, chồng thích cái khác, sếp thích cái khác. Mình phải tìm ra được phương tiện hợp với họ nhất. Riêng môn này phải rèn luyện.
Thầy hôm nay thầy nói cho em biết xương sống của cách nói chuyện. Đấy, cốt lõi của nói chuyện để hiệu quả, ích lợi đấy. Là hai điều đấy: động cơ vị tha và phương tiện vị tha.
Em phải rèn luyện, ví dụ hôm nay em nói không được thì hôm sau phải quay trở lại tìm cách nói khác chứ đừng chán quá bỏ đi, đúng chưa? Học trò thầy nói không được hôm nay thì sao? Hôm sau đuổi đi luôn à, không đâu, hôm sau mình sẽ tìm một cách nói khác.
Em rèn nhiều em thành cao thủ, thế thôi. Em có động cơ vị tha, đã 80% rồi. Em lại có phương tiện vị tha nữa, thì kiểu gì người ta cũng sẽ bị lời nói của em lay động. Còn em muốn đi vào từng chi tiết thì phải đỗ vào nhóm, xong thầy sẽ dạy cho em gọi là các bí kíp cụ thể đấy.
Ví dụ như học nhóm này học bí kíp bán hàng này, đúng không? Bí kíp thấu hiểu lòng người, bí kíp làm giàu, bí kíp gì nữa?
Một bạn nam: Ngồi mát ăn bát vàng.
Thầy Trong Suốt: Ngồi mát ăn bát vàng. (Thầy cười) Ngồi mát ăn bát kim cương. Bí kíp nuôi chồng. Bí kíp tăng lương giảm giờ làm. Bí kíp kinh doanh. Bí kíp tạo mối dây tình cảm với bố mẹ. Bí kíp gì nữa? Có ai nhớ bí kíp gì nữa không? Tiện thể quảng cáo luôn. (Thầy và các bạn cười)
Một bạn nữ: Bí kíp thuyết phục.
Thầy Trong Suốt: Bí kíp thuyết phục người khác. 300 bí kíp thiếu nhi cơ mà. Bí kíp về dạy con. Bí kíp hài hước. Chuẩn! Còn ai nhớ gì nữa. Bí kíp kể chuyện, đúng rồi. Gì nữa?
Thầy Trong Suốt: Thầy gọi là có một quyển sách gọi là 300 bí kíp thiếu nhi. Chuyên dạy cho thiếu nhi. Thiếu nhi là ai? Là những người không hiểu đời lắm, đây, như hội này này! (Các bạn cười) Đấy! Gọi là thiếu nhi, chứ còn cũng không trẻ lắm đâu. Đấy, khi em học bí kíp đấy xong cộng với một động cơ vị tha, bí kíp chính là phương tiện vị tha, nhưng động cơ vị tha của em, hai cái cộng vào nhau thì em thành cao thủ ngay.
Nói thêm một chút là khả năng nói chuyện của thầy có từ lúc mình trẻ con chứ không phải lớn lên mới có. Mà hồi nhỏ khoảng năm, sáu tuổi là bố mẹ nhà hàng xóm, đi làm về mà không thấy con đâu là sẽ chạy sang thầy đầu tiên. Vì kiểu gì sẽ thấy cảnh thầy ngồi bậc thềm nhà thầy, một cái sân nhỏ nhỏ, sân khoảng mười mét vuông, có bậc thềm lát gạch đỏ, có mấy cái cây, sẽ có một ông trẻ con khoảng năm, sáu tuổi ngồi kể một câu chuyện gì đó, xung quanh là một lũ trẻ con khác, bốn, năm tuổi đến bảy, tám, mười tuổi đều ngồi nghe. Mà thầy kể chuyện từ nhỏ, chiều nào cũng kể chuyện. Đấy, nên là rèn luyện từ bé. Từ tấm bé thầy đã rèn luyện phương pháp kể chuyện. Người ta ngồi nghe mình kể chuyện thôi. Thế là bố mẹ gọi nó về, kiểu gì biết đến giờ đấy chỉ có ở nhà thầy thôi. Đấy, thế thì thầy gọi là có nghề kể chuyện.
Một bạn nói ở xa: Thầy có duyên.
Thầy Trong Suốt: Đúng rồi vì mình có duyên, duyên làm ông thầy ấy. Chủ yếu rèn luyện nghề làm thầy từ hồi đấy luôn. Kể chuyện là một cách rất tốt để làm thầy, giúp người khác. Vì qua câu chuyện của mình, mình có thể đưa vào rất nhiều ẩn dụ và ngụ ngôn để thấm sâu vào lòng người ta. Em có con thì em dạy con bằng kể chuyện là hay nhất. Con thầy chẳng hạn nhé, tối nào cũng nghe chính truyện thầy kể, nghe, có thể mẹ nó đọc hoặc nó nghe youtube cũng được.
Thầy có một Kho tàng cổ tích Trong Suốt. Tự viết hoặc là kể ra thôi. Không phải truyện nào mình cũng sáng tác, nhiều truyện là mình nghe chỗ khác, nhưng mình kể lại để cho nó thành thông điệp và đi vào lòng người. Trẻ con nó nghe nó tự sửa, nó tự thay đổi nó. Nó chỉ năm, sáu tuổi thôi nhưng khi mình hỏi những câu rất là Phật Pháp, nó trả lời bình thường tại vì nó thấm đâu đấy trong những câu chuyện như vậy. Đấy, em có thể tập cách kể chuyện, cũng là cách tốt, thay vì dạy con, mắng con, đánh con thì kể chuyện được rồi. Mình truyền thông điệp của mình trong câu chuyện đấy.
Tương tự như vậy, chồng cũng hệt như vậy. Chồng chỉ là một đứa bé to xác. Nguyên tắc căn bản để dạy chồng thì phải đổi quan điểm về chồng. Đàn ông tính trẻ con lắm nên nguyên tắc dạy chồng giống hệt dạy con. Thế thôi, giống trẻ con mà! Đừng coi người ta là đàn ông, hãy coi người ta là gì? Là một người cũng có nhiều tính cách trẻ con. Mình sẽ nghĩ điểm nào để nói chuyện với người ta. Ví dụ như là đàn ông rất thích dỗ dành, ví dụ thế. Đừng nghĩ là đàn ông thích được được gọi là làm anh hùng, không phải đâu! Rất nhiều đàn ông thích dỗ dành. Dỗ mấy câu phát là đổi giọng luôn, đúng không? Ở đây có anh nào nhẹ nhàng, vợ nhẹ nhàng dỗ dành tí là tự nhiên thấy dịu hẳn không?
Đấy, anh này này, nhiều anh lắm mà không dám giơ tay mà thôi. Thế lại thành trẻ con à? Lộ à? (Các bạn cười) Mình phải vị tha và biết cách hợp với họ, dần dần họ sẽ ngoan như cún luôn. Đấy, em yên tâm, chồng em sẽ thấy vợ là nhất vì trên đời này làm gì có ai vị tha với họ được như mình. Thật đấy, người vợ Việt Nam mình là vị tha cực kỳ luôn, nhưng chẳng qua lại không có phương pháp để nói chuyện với chồng thôi. Chứ người phụ nữ Việt Nam quá hi sinh vì chồng. Ở đâu có đâu? Thế giới chắc Việt Nam nhất, riêng chuyện hi sinh vì chồng, vì con, vì gia đình thì vợ, phụ nữ Việt Nam là nhất.
Như vậy là mình đã có động cơ vị tha rồi, thì mình học thêm phương tiện vị tha sẽ ổn ngay. Viễn cảnh không xa đâu, nếu em đỗ vào nhóm em sẽ học các bí kíp như vậy, được gọi là phương tiện vị tha.
Các tìm kiếm liên quan
- Bí quyết/Mẹo khiến chồng nghe lời vợ
- Cách nói chuyện chồng nghe lời
- Cách nắm quyền chồng
- Cách làm chồng sướng/yêu say đắm
- Làm sao để chồng nghe lời và không ngoại tình
- 8 thủ thuật khiến chồng phải nghe lời vợ
- Muốn chồng nghe lời răm rắp vợ cứ áp dụng tuyệt chiêu này
- Cách/tuyệt chiêu khiến chồng nghe lời vợ răm rắp
- 6 chiêu độc khiến chồng mê mẩn vợ
- Làm gì khi chồng không nghe lời vợ
- 5+ Mẹo dân gian để Chồng Nghe Lời Vợ hiệu quả
- Làm cách nào để chồng nghe lời, chịu lắng nghe ý kiến của vợ
- Làm sao để chồng nghe lời vợ, bí kíp dành cho những người phụ nữ
- Cách làm bùa để chồng nghe lời
- Thần chú chồng nghe lời vợ
- Bùa yêu giữ chồng linh nghiệm nhất – Chiếm lấy tình cảm chồng